Chồng bê bát cơm sang nhà hàng xóm, tôi chết lặng trước cảnh tượng oan trái khi anh trở về.
Hai năm trước, vợ chồng tôi không định cưới gấp, chỉ mới yêu nhau 8 tháng. Tuy nhiên, vì bố chồng bệnh nặng, chồng đã cầu hôn tôi. Dù chưa sẵn sàng, tôi chấp nhận làm dâu. Nhà chồng không quá giàu nhưng đủ để tôi tin vào một cuộc sống hạnh phúc. Sau nửa năm cưới, bố chồng mất và tiền viện phí làm gia sản của gia đình cạn kiệt. Tôi vẫn lạc quan, nghĩ rằng chúng tôi còn trẻ và sẽ vượt qua. Nhưng chồng tôi dần thay đổi, không còn ý chí như trước.
Chồng tôi phát sinh nhiều tật xấu. Mẹ chồng đã cho 100 triệu đồng để anh khởi nghiệp, nhưng chỉ sau 3 tháng, anh đã tiêu sạch vào ăn chơi. Anh thường xuyên quên về nhà, không còn quan tâm đến tôi. Mẹ chồng lo lắng và nhắc tôi khuyên bảo chồng, nhưng tôi không thể thay đổi anh. Cuối cùng, tôi dọa ly hôn thì anh mới bớt đi chơi, nhưng chỉ vì hết tiền. Trong khi đó, tôi phải làm việc vất vả để kiếm sống, không dám nghĩ đến niềm vui cá nhân hay sinh con, vì kinh tế khó khăn.
Chồng tôi hết tiền lại chạy về xin mẹ hoặc vay bạn bè, tôi lo sợ nợ nần sẽ chồng chất. Cuộc sống hôn nhân ngày càng bế tắc. Sau một mùa Tết không vui, tôi nhận ra không thể tiếp tục chịu đựng. Một hôm, sau khi đi làm về mệt mỏi và chỉ có ít tiền, tôi nấu bữa ăn đơn giản. Chồng tôi khó chịu và bê bát sang nhà hàng xóm, khiến tôi chán nản. Sau đó, anh trở về, khoe khoang về bữa ăn ngon của hàng xóm, rồi ném bát vỡ vào bồn rửa mà không hề quan tâm. Tôi tức giận đến nỗi nước mắt chảy mà không thể khóc thành tiếng, cảm giác uất ức dâng trào.
Tôi muốn ly hôn để giải thoát cho bản thân và có thể tự lo cho mình. Nếu chấm dứt mối quan hệ này, mẹ chồng sẽ khổ, vì bà hiền lành nhưng lại có con trai lười biếng và kiêu ngạo. Hối hận vì đã vội vã bước vào hôn nhân, nếu không, có thể tôi đã hạnh phúc hơn bây giờ.


Source: https://afamily.vn/dang-ngoi-an-com-chong-be-bat-sang-nha-hang-xom-toi-khi-anh-quay-tro-ve-thi-toi-chet-lang-truoc-canh-tuong-day-oan-trai-2022022416192472.chn